(TITC) – Miền Tây mùa nước nổi, cái mùa mà sông nước tràn về, đồng ruộng mênh mông như biển, ấy là lúc lòng người dân quê thêm rạo rực. Trong cái không khí mát lành của trời thu, khi con nước từ thượng nguồn đổ về, mang theo phù sa đỏ nặng, thì cũng là lúc cá linh, món quà quê dân dã theo dòng nước mà về với bà con miền Tây nơi đây. Nhắc đến cá linh, ai cũng thấy lòng bâng khuâng, như nhớ cả một trời thương của vùng sông nước Cửu Long.
Cá linh bé xíu, chỉ bằng ngón tay, thân mũm mĩm, vảy óng ánh như bạc. Loài cá này chẳng biết từ đâu mà cứ đúng hẹn, tầm tháng bảy, tháng tám âm lịch, lại từng đàn kéo nhau về. Chúng bơi lội tung tăng trong dòng nước đục ngầu phù sa, như những đứa trẻ quê tinh nghịch. Người miền Tây bảo, cá linh là lộc trời cho, là món quà mà đất mẹ ban tặng sau những ngày dài chờ đợi nước nổi.
Lẩu mắm cá tính đậm chất miền Tây. Ảnh: internet
Cái hay của cá linh là nó chẳng cần cầu kỳ. Mới đánh bắt lên, còn tươi rói, chỉ cần rửa sạch, ướp chút muối, chiên giòn là đã có món ngon “đưa cơm”. Nhưng mà, nói đến cá linh thì không thể không nhắc tới mắm cá linh thứ đặc sản đậm đà, mang cả hồn cốt miền Tây. Mắm cá linh mà chấm với rau sống, hay kho tộ với thịt ba rọi, thêm chút ớt cay nồng, ôi chao, chỉ nghĩ thôi là đã thấy đói bụng!
Người miền Tây khéo léo, từ con cá linh bé nhỏ mà chế biến ra biết bao món ngon, món nào cũng đậm chất quê. Đầu tiên, phải kể đến cá linh chiên giòn. Cá tươi vừa bắt lên, làm sạch, để nguyên con, lăn qua bột mì rồi thả vào chảo dầu sôi. Cá chín vàng ươm, giòn rụm, chấm mắm ớt hay nước mắm me, ăn kèm rau sống, là món nhậu lai rai mà dân quê nào cũng mê.
Rồi thì lẩu mắm cá linh, món ăn mà chỉ nghe tên thôi đã thấy thơm lừng. Nồi lẩu sôi sùng sục, nước dùng từ mắm cá linh ngọt lịm, thêm chút sả, ớt, gừng cho dậy mùi. Thả vào đó nào bông điên điển vàng rực, bắp chuối, rau muống, cả cá linh tươi nữa, ăn kèm bún, chấm mắm ớt, là cả một trời hương vị. Cái vị béo ngậy của cá, ngọt thanh của rau, hòa quyện trong nước lẩu đậm đà, khiến ai ăn một lần là nhớ mãi.
Chưa hết, còn món cá linh kho tiêu. Cá linh tươi, kho chung với thịt ba rọi, thêm tiêu, hành, ớt, để lửa liu riu cho thấm. Nồi cá kho sền sệt, thơm lừng, ăn với cơm trắng nóng hổi, đúng là “đỉnh của chóp”. Mà cái hay là món này để được lâu, càng kho lại càng ngon, càng thấm.
Cá linh không chỉ là món ăn, mà còn là cả một ký ức, một câu chuyện của người miền Tây. Những buổi chiều nước nổi, bà con chèo xuồng, giăng lưới, tiếng cười nói rộn ràng trên sông. Đám trẻ con chạy theo, chờ ba má mang cá về, rồi quây quần bên mâm cơm, vừa ăn vừa kể chuyện. Cái vị ngọt béo của cá linh, cái giòn tan của bông điên điển, như gói trọn tình quê, tình người trong đó.
Giờ đây, dù cuộc sống có đổi thay, nhiều người rời quê lên phố, nhưng mỗi lần nhắc đến cá linh, ai nấy đều thấy lòng bâng khuâng. Cá linh không chỉ là đặc sản, mà còn là sợi dây gắn kết những người con xa quê với mảnh đất miền Tây. Một miếng cá linh chiên giòn, một thìa mắm cá linh, là cả một trời thương nhớ ùa về.
Miền Tây mùa nước nổi, cá linh về, mang theo cái hồn hậu, mộc mạc của vùng sông nước. Dù là món chiên giòn, lẩu mắm hay cá kho, mỗi món ăn từ cá linh đều đong đầy tình cảm, như lời nhắc nhở về một miền quê dung dị mà sâu đậm. Nếu có dịp về miền Tây mùa này, bạn đừng quên nếm thử cá linh, để cảm nhận cái vị quê nhà, cái tình đất nước mà chỉ nơi đây mới có.
Trung tâm Thông tin du lịch